Trên bầu trời xanh thẳm, cơn gió thổi nhẹ qua những đỉnh núi cheo leo, mang theo hơi lạnh của màn đêm buông xuống. Khu rừng sâu kia, ánh trăng pha trộn giữa sắc bạch dương và ánh đỏ lửa tạo nên bức tranh huyền bí, nhưng không đầy kỳ lạ bằng vẻ của một cậu thiếu niên đang lẻn vào cõi thường nhỏ.
Thân thế của cậu đầy vết thương, quần áo rách hoặc cả bẩn đến không thể nhận diện. Nhưng đôi mắt màu xanh biếc lạnh lùng lại chứa đựng một điều gì đó xa xăm, như những hồn ma cô đơn tiệt trí muốn trốn chạy khỏi địa phận này. Bàn tay của cậu, vốn cứng đơ, giờ đây run rẩy, đôi chân đau đớn muốn phát nổ.
Hồi ức của cậu hỗn loạn, không góc phong cách, chỉ là một mớ hỗn độn không lối thoát. "Ta... Ta là ai?" Câu hỏi xen lẫn giữa tiếng rên từ đáy lòng đau buốt. Quá khứ của cậu như một cái bóng mờ nhạt trong tâm trí nhưng không thể nắm bắt.
Chợt, một âm thanh vang lên, như tiếng gọi cứu trợ trong vô thức. Cậu nghiêng mình về phía tiếng kêu, không biết đó là giải thoát hay lướt qua một cơn ác mộng khác. Cậu nắm chặt thanh kiếm bên cạnh, sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức, mục tiêu cuối cùng chỉ có một: Khám phá bí mật về chính mình và tìm ra câu trả lời cho bí mật đằng sau vẻ bề ngoài tàn khốc của Thiên Giới.