Trên con đường vắng vẻ, bóng đêm buông xuống mịt mùng, chỉ có bóng cây cao vút và tiếng gió thổi lạnh lùng. Trong tầm mắt không thấy chút cánh đèn nào, chỉ một căn nhà cũ kỹ nổi lên giữa cành cây u ám. Nhà không cổ tích, không huyền bí, chỉ đơn giản là một nơi đầy rẫy bí ẩn.
Thiên đường của những trò đùa kinh dị bắt đầu từ đây. Những cơn ác mộng khơi dậy, hù dọa từng chút hơi ấm cuối cùng của linh hồn. Với ánh sáng yếu ớt từ đèn lồng, những bóng ma dần hóa thành hình, lượm lặt từng cánh cửa, từng bức tường, từng khoảng không trống trải.
Và khi đêm dần qua đi, sự thật kinh hoàng mới thể hiện. Nụ cười giả dối, ánh mắt sâu thẳm, tâm hồn bất an trỗi dậy. Ai còn dám nghĩ rằng, những trò đùa kinh dị ngắn bẩn bựa chỉ là trò chơi với trí tưởng tượng?