Trên tầng thượng của tòa cao ốc lấp lánh ánh đèn đô thị, hai hình silhouettes dần lộ rõ trong bóng đêm. Cao Phán, cảnh sát trưởng kiêng cử và lạnh lùng, đứng trước Yan Dhale, tên tội phạm mưu mô và tài ba với ánh mắt lạnh lùng như gương mặt đại diện cho cậu ta.
"Cậu biết tại sao tôi đưa cậu lên đây không?" Cao Phán nói, giọng điềm tĩnh nhưng mang trong đó sự quyết liệt.
Yan Dhale trả lời bằng một nụ cười sắc lạnh, "Có phải vì tôi đã nhiều lần thoát khỏi tay cậu không?"
"Đúng vậy", Cao Phán gật đầu. "Tôi muốn đảm bảo rằng lần này, không ai có thể cứu cậu khỏi tôi."
Nhìn thấy chiếc dây thừng tay đã được chuẩn bị cẩn thận, Yan Dhale hiểu rằng mình đã đến hồi kết. Nhưng thay vì sợ hãi, anh ta bất ngờ cười, "Đúng là chàng cảnh sát lạnh lùng đã thay đổi rồi. Tình cảm đã thay đổi tất cả, phải không?"
Cao Phán nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Yan Dhale, nhận ra điều gì đó không đúng. Những kí ức từ quá khứ bắt đầu trỗi dậy, khiến cho anh ta bắt đầu nghi ngờ về mục đích thực sự của mình...