Trong lâu đài tăm tối của hoàng cung, Vương Gia Lăng Khanh u ám đứng trước Bổn Vương Phi Mạc Linh, người phụ nữ mang trên tay một cây roi sắc bén. Nụ cười lạnh lùng trên môi Mạc Linh thổi bay không khí ngột ngạt trong căn phòng.
"Vương Gia đến đây có ý định gì?" Mạc Linh giọng điệu thản nhiên như chưa từng bị rung động.
Lăng Khanh, ánh mắt lạnh lùng, bước gần Mạc Linh, thủ thế cao ngạo. "Ta muốn biết vì sao ngươi lại dám phản công ta, Bổn Vương Phi đâu phải người bình thường. Ngươi muốn chứng kiến sức mạnh của ta à?"
Mạc Linh cười khẩy, nổi giận bao trùm trên khuôn mặt xinh đẹp. "Ta đâu sợ ngươi, Vương Gia. Hãy mang theo cảm xúc của mình mà chiến đấu."
Không một lời bàn cãi nào nữa, Lăng Khanh và Mạc Linh dồn lực vào cuộc đối đầu mãnh liệt. Những cử động nhanh nhẹn của cây roi và phong thái uy nghiêm của Vương Gia tạo nên một tình huống đầy căng thẳng và khó lường. Khi ánh sáng lẻ loi chiếu rọi qua gian phòng, tiếng va chạm giữa kim loại vang lên như tiếng hồi chuông gọi gió.